Thơ Công Giáo

          NHÂN ĐỨC MẸ MARIA
  Kính chào Mẹ là sao Bắc Đẩu,
   Đấng mệnh danh Hiền Mẫu Chúa Trời.
   Chói lòa trinh khiết gương soi,
   Cửa vào cõi phúc tuyệt vời thiên cung.

        4 THƯƠNG
 Một thương em sống phúc âm,
  Hai thương giáo lý chuyên chăm miệt mài.
  Ba thương cầu nguyện hôm mai,
  Bốn thương thánh lễ chẳng sai một tuần.

   NHỚ ƠN CHÚA
  Chúa đã chết để cứu ta,
  Ta thà chết chứ chẳng thà vong ân.
   Chúa yêu ta đến vô ngần,
  Ta nguyện yêu chúa vạn lần sắt son.

           
      GIỮ VỮNG GIÁO HỘI
   Dòng đời Thiên Chúa tình yêu,
   Giữ gìn Hội Thánh qua nhiều gian lao.
   Dù cho bão dập sóng trào,
   Vẫn luôn đứng vững,ai nào chuyển lay.

        MẸ MARIA
  Đây nữ trinh ân tình chiếu rọi,
    Vì trời cao thánh hóa vô song.
    Khi thiên hạ đang trong bóng tội,
    Một mình Mẹ sáng tờ hừng đông.

        UY QUYỀN
  Con người là chi,mà Chúa cần nhớ đến,
     Phàm nhân là gì,mà Chúa phải bận tâm?
     So với thần linh,Ngài không để thua là mấy,
     Ban vinh dự huy hoàng làm mũ triều thiên.
     Kiệt tác của Ngài,Ngài cho làm bá chủ,
     Muôn loài muôn sự,Ngài đặt cả dưới chân.

    Lamartine đã viết : 
     Và con nói:
        Lạy Chúa,chính một mình Chúa,chính sức mạnh Chúa,sự khôn ngoan Chúa và ý chỉ Chúa,sự sống và sự phong phú của Chúa.Sự quan phòng và lòng nhân từ Chúa,con sâu thấy tên Chúa khắc trên vỏ cây,và mắt con thấy tên Chúa trên toàn khối và sự vĩnh cửu của nó hoặc như Nguyễn Du,có lúc khuất phục,đôi khi lại tỏ vẻ than thở oán trách.......

     VÃN DÂNG HOA
   Mâm hoa,ngọn nến cầm tay,
 Tỏ lòng con cái muôn phần hiếu trung.
      Chúa ban ngự trị cửu trùng,
 Trên trời,dưới đất,lạ lùng kém xa.
      Tháng này khắp hết hợp hòa,
 Dâng hoa tươi tốt,xướng ca vui vầy.
       Cảm ơn Mẹ xuống ngày rày,
 Như hoa vàng ngọc rầy rầy tứ phương.

       
        TRÚ MƯA Ở HIÊN NHÀ THỜ
         (Thiên Ngân)

Lạy Chúa, con không phải là một con chiên
Chưa từng bao giờ nghĩ sẽ chờ đợi chở che
từ chàng du mục khôn ngoan của dòng David
Nhưng hôm nay, vì một cơn mưa
Xin cho con được nép mình dưới mái hiên nhà Chúa
Con khấn lời này cho con và rất nhiều người nữa
Đang đứng dưới hiên nhà thờ
Ngang nhiên nhận sự chở che?

Cảm ơn Ngài đã lơi tay buông cơn mưa hôm nay
Để con biết trong mình còn nhiều khoảng tối
Để tạnh mưa con lại tan vào dòng người rất vội
Vì con chưa phảilà một con chiên?

Đôi khi thấy cũng nực cười
Sám hối và bình yên
Người ta cũng phải chờ đợi để nương theo
sự tình cờ của một cơn mưa tháng bảy?

       DIỄM CA         (Trăng Thập Tự)

Lạc nhau giữa phố Sài gòn,
Tìm Ngài con đạp đến mòn cả xe.
Thương nhau thì dắt nhau về,
Chúa ơi nắng thế, lá me đâu rồi ?

      LỜI KHẤN NHỎ CHIỀU CHÚA NHẬT
              (Đình Bảng)

Ước gì em đến bên tôi,
Hai bên hàng ghế song đôi nguyện cầu,
Chia lòng chia trí đâu đâu,
Tôi mong em sẽ quỳ lâu hơn nhiều.
Để cùng em rõ thương yêu,
Bao nhiêu ơn phúc, bấy nhiêu nghĩa tình.
Ước gì em cứ đinh ninh
Sá chi hạt bụi đầu ghềnh non phơi.
Cột vào nhau sợi tơ trời,
Là kho bí tích, dòng khơi nhiệm mầu.
Mai kia thuyền nứa, bè lau,
Riêng tây mấy ngọn ba đào cũng nên.
Em dâng mười ngón tay mềm,
Mười cây nến cháy trng nghiêm trước tòa.

Cõi trầm hương rất nguy nga,
Nghe tuôn lá động, nghe nhòa lụy rơi.
Ước gì em ở bên tôi,
Lòng tin đạo cả có Mười điều răn.
Sáng mai đầu ngọn mây tần,
Nở ra muôn ý mười phân vàng mười.
Em đi, tôi cũng bồi hôi,
Hai hàng ghế vắng, chỗ ngồi buồn tênh.
Hôm qua trong buổi cầu kinh
Dường như chỉ có một mình tôi thôi.

       CÓ MỘT BUỔI CHIỀU NHƯ THẾ

Có một buổi chiều như thế
Lặng yên - chỉ một mình thôi
Với Ngài - Giêsu Thánh Thể
Tình yêu nối đất với trời

Có một buổi chiều như thế
Hắt hiu ngọn nến gió lùa
Bên tai thì thầm khe khẽ :
"Cha gọi con từ ngàn xưa..."

Ngoài kia mùa nối tiếp mùa
Những nhịp bước đời hối hả
Những nét xuân hồng rộn rã
Trong bao khóe mắt đam mê

Chông gai nẻo đường trở về
Bước chân trần hun hút gió
Ngổn ngang những đêm mắt đỏ
Lung linh thập giá nở hoa

...Và con quỳ đây bên Cha
Có một buổi chiều như thế...

       CHIỀU BÊN TƯỢNG MẸ
Chiều bên tượng Mẹ, gió lùa
Thầm dâng bao nỗi nắng mưa cuộc đời
Bụi trần phủ lạnh kiếp người
Những vương vấn với gọi mời đua chen

Rêu lòng xanh đã bao phen
Hồn đêm khắc khoải ánh đèn lắt lay
Tựa bên lòng Mẹ chiều nay
Rũ ưu tư của những ngày lãng quên

Mắt đăm đắm ánh diệu huyền
Chìm trong lòng Mẹ trinh nguyên vẹn toàn
Thiết tha, trìu mến, hân hoan
Rưng rưng sương ướt dặm ngàn tâm tư

Hoàng hôn buông ánh phù du
Gió lùa nỗi gió, lòng ru nỗi lòng
Đa đoan biển thế đục trong
Sông đời nào đã hết dòng truân chuyên

Về bên Mẹ hết muộn phiền
Khúc ca dâng hiến bừng lên mỗi ngày
Mẹ ơi, đây con Mẹ đây...
         TIẾNG VỌNG NGÀN XƯA
Đêm nằm nghe đất thở
Âm vọng thuở hồng hoang
Giấc mơ tràn ký ức
Những dấu ấn Địa đàng

Tiếng vạc khuya nhức nhối
Dội về hồn A-đam
Trái cấm còn nóng hổi
Nghèn nghẹn giữa thời gian

Đêm nằm nghe đất thở
Nỗi khó nhọc phôi pha
Muôn năm lòng thảng thốt
Một lời ru E-va...

        VIẾNG MẸ LAVANG
                  (J. Thanh Trần)

Con về viếng Mẹ chiều nay
Mà lòng cứ ngỡ những ngày xa xưa...
Thoáng nghe trong tiếng gió đưa
Lời yêu từ thuở ngàn xưa vọng về...

Lá vằng xanh ngắt sơn khê
Thắm sâu tình Mẹ chắng hề phôi phai...
Đắm hồn thơ trước Linh Đài
Lâng lâng con nguyện một vài lời kinh

Trước là xin được an bình
Sau là xin được trọn tình hiến dâng

        
NGUYỆN THƠ
Từ hôm ấy con dứt áo ra đi
Xa Thánh nhan con thực tâm chẳng muốn.
Nhưng Cha ơi, xin hiểu lòng con trẻ
Rỏ thực tâm con chẳng đủ kiên cường
Để đối mặt với những sự tổn thương.

Thời gian qua con thực tâm suy nghĩ
Đã phần nào rỏ được Thánh ý Cha.
Con quyết tâm quay về mái nhà cũ.
Nhưng đường về lại lắm nỗi gian nan
Có bụi đường làm con mờ nhãn
Có phong sương làm lạnh buốt cõi lòng
Có chông gai làm con chùng bước.

Khấn xin cha ban thêm nguồn ân sủng.
Để bước chân con chẳng nãn chẳng chùng
Để lòng con luôn hoan hỉ vui ca
Dẫu dòng đời có muôn ngàn dâu bể
Vẫn xác tín nhà Cha là bến đỗ
Là cứu cánh trọn hảo của đời con.



<>
TÂM SỰ VỚI MẸ THIÊN CHÚA

Theotokos là “người mang Chúa”
Mẹ Thiên Chúa, cao cả một Tôn Danh
Mẹ đã được Thiên Chúa Cha uy linh
Tiền định làm Mẹ của Con Thiên Chúa
Mẹ đồng công trong Mầu nhiệm Nhập thể
Ơn Cứu độ, Mẹ cũng được đồng công
Một thôn nữ trinh khiết và dịu dàng
Nhờ “xin vâng” mà thành người diễm phúc
Gia cảnh nghèo, Mẹ cũng đầy cơ cực
Từng ngày tháng lo chăm sóc chồng, con
Suốt ngày đêm bổn phận vẫn chu toàn
Nghe biết gì chỉ lặng thầm suy nghĩ
Mẹ nêu gương sáng ngời và khôn ví
Thế nên Mẹ thành “đệ nhất phu nhân”
Là Thân mẫu của các mẹ thế gian
Là Thê trưởng của các người làm vợ
Ba lời khấn nơi Mẹ cũng rất rõ
Là thanh khiết, thanh tuân và thanh bần
Dù cho Mẹ chưa đi tu một lần
Vẫn nêu gương cho giáo sĩ, tu sĩ
Con hạnh phúc khi được làm con Mẹ
Dù chỉ là đứa con út mà thôi
Xin giúp con “xin vâng” suốt cuộc đời
Biết quên mình, chịu thiệt thòi mọi thứ
            TRẦM THIÊN THU